Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Đi qua thời gian



Có đôi lần bước qua vùng cỏ may
Nghe nham nhám cả một miền nỗi nhớ
Tóc ai bay trong một chiều bỏ lỡ
Nén hương thầm, lược gió chẳng buồn vương

Có đôi lần lạc bước tận bến sương
Con đò đêm chòng chành sóng nước
Muốn sang sông , sợ đò không ngủ được
Nên ngu ngơ vờ làm kẻ không nhà

Cũng có lần lỡ lạc bước nơi xa
Níu phồn hoa tìm cỏ cay cỏ mật
Trật trĩu bước chân đi qua từng luống đất
Cha mới cày khi cóc nhái à uôm…

Ta lớn thêm lên từ những buổi đi tìm
Từ những miền gần xa , thoáng quen thoáng lạ
Từ ký ức tuổi thơ dù mấy mùa thay lá
Vẫn rúc rích cười và, nguyên vẹn ở trái tim
PY 15/7/2010

Không có nhận xét nào: