Không còn mùa thu ta đi về cuối phố
Gửi vàng phai chiếc lá rụng cuối đường
Cánh hoa dầu xoay tít giữ không trung
Ngày tháng cũ trôi vào trong sắc gió
Không còn mùa thu nắng chảy vàng lối nhỏ
Đôi tình nhân cũng hẹn ở phương nào
Xác hoa dầu hoang phế hư hao
Ngơ ngác đợi bước chân người trở lại
Không còn mùa thu để bây giờ nẻo ấy
Có kẻ si tình rưng rứt một màu xa
Mà sắc thu phiêu lãng không nhà
Vô tâm lắm cả một miền tóc rối
Không còn mùa thu ta xoè tay hứng vội
Giọt bâng khuâng cho kẽ nhớ lấp đầy
Khép mi hờ lời tình tự đâu đây
Man mác quá, ừ không mùa thu nữa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét