Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2009

Nắng ở trên cao


Tháng 4, nắng hong vàng cả một cánh đồng đang mùa gặt. Nắng trên cao nhưng vẫn làm lưng áo bạc màu của cha mồ hôi đẫm ướt. Lúa trên sân khô giòn óng ánh.
Cuối vụ, nắng làm nứt toát những thửa ruộng trắng màu gốc rạ,cứa rát bàn chân trẻ con rong ruổi đi bắt chuột đồng. Lũ chuột ranh mãnh ,trốn tận hang hốc cùng bờ.Nắng đùa cợt theo từng nhát cuốc bới đào tìm kiếm, soi lên bộ long xám của những chú chuột con chạy lung tung trên khắp cánh đồng.
Chiều muộn, nắng còn vương lại như còn đợi ngọn khói vùi khoai của trẻ chăn bò cuối buổi ra về . Màu có nhạt hơn song vẫn nhuộm một góc trời đằng tây.
Ngày con đi, nắng trên cao rải đều con đường xa tít dẫn ra thị xã. Hình như nắng mang chút gì cay cay nên mắt cứ nhoè đi…Bến xe đông nghịt người, nắng hắt qua ô cửa kính, lấp đầy những bàn tay đưa lên vẫy vẫy.
Những nơi con đến và đi qua đều ngập tràn ánh nắng , sao vẫn hanh hao nhớ -một nỗi nhớ không gọi thành tên cái nắng quê mình. Cái nắng hong vàng cả một tuổi thơ, cái nắng mang theo mùi nồng nồng ngai ngái của mồ hôi,của rạ rơm ẩm mục. Cái nắng quyện hương thơm củ khoai nướng vội trong chiều và cả mùi thịt chuột đồng thơm lựng…Ừ, nắng vẫn ở trên cao nhưng nắng quê lại cứ cựa mình trong nỗi nhớ!

1 nhận xét:

Trong vườn trăng nói...

Anh ghé thăm em. Chúc em sức khoẻ, may mắn.