Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

thơ-Gió mùa lại thổi


Gió mùa lại thổi

(chiều sg, mênh mang nỗi nhớ...)

Chắc mùa này gió đã về hả mẹ

Tiếng gió mang hơi rét ngọt da người

Cả cuộc đời tần tảo chẳng nghỉ ngơi

Nơi phố thị con thấy lòng se sắt


Ngày con xa gió cũng lùa rát mặt

Cỏ may nói gì sao vương mãi bước chân

Đường làng xa con lại thấy rất gần

Vì đi khuất con không nhìn thấy mẹ


Giữa dòng đời bão giông nhiều ngã rẽ

Bao đứa con đi bay mãi chẳng trở về

Mỗi bận gió lùa xơ xác mái rạ quê

Cỏ may tím đợi chờ thành bạc trắng


Đường con đi ngập tràn trong ánh nắng

Những toà nhà cao che khuất hướng quê mình

Mỗi giấc mơ về, thao thức, lặng thinh

Nghe tiếng gió quất vào trong nỗi nhớ


Phố thị chiều nay có một người mắc nợ

Gió núi căm căm chợt thôỉ qua hồn

Con sẽ về để mẹ bớt hoàng hôn

Con sẽ về để cỏ may lại tím...

Không có nhận xét nào: